vú Ngân, một tay thủ dâm, thì ra Ngân đã biết hết. Trời ơi! Còn mặt mũi nào, chắc độn thổ quá! Hắn ngượng ngùng trả lời: – Vậy ra em không có ngủ, vậy em… em biết… – Em biết hết, nhưng anh đừng lo, em thương anh mà! – Ngân trả lời chậm rãi như chắc rằng điều mình đang nói là sự thật. Hắn thở phào nhẹ nhỏm khi nghe câu nói này của Ngân. Hắn nhớ lại bài thơ hắn đặt lúc trên xe. Đây là lúc hắn phải trổ tài ra để lấy lòng Ngân, hay đúng hơn là chiếm lấy Ngân đêm nay, liền nói: – Để anh đọc cho