khà. Tôi tắt máy lao như thằng điên xuống nhà lấy xe máy phóng vù vù tới bar. Hi vọng em được an toàn – đấy là điều duy nhất tôi nghĩ tới tại thời điểm này. Trời thương cho tấm chân tình. Vừa đỗ xe cái xịch xuống thì cũng đúng lúc thằng khốn đấy bế em ra khỏi bar chuẩn bị đưa em lên taxi, đi đâu thì tôi không biết. Tôi thực sự lưỡng lự không biết có nên qua đấy và giành lấy em từ tay hắn. Vì sao à? Tôi chẳng là cái quái gì của em cả, người em yêu là hắn, người em dâng hiến đầu tiên cũng là hắn…